Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

Những "bậc thang vòng đời"




Mình vẫn còn trong trạng thái “nửa tỉnh nửa mơ”…
Nhận thấy thời gian trôi nhanh không thể tưởng tượng đc, cứ như một giấc mơ, nhiều lúc nghĩ, và tự thắc mắc: “làm sao mà này xưa mình đỗ đc đh, vào cái trg này nhỉ” rồi lại bàng hoàng: “mình đã là sinh viên năm cuối rồi ư?”
Mới hồi nào, đi đâu, ai hỏi đang học gì, thì mình còn giới thiệu hồn nhiên: “cháu/em/chị đang là sinh viên năm nhất đh Luật HN” mà h đây, ai hỏi thì đều ngậm ngùi: “cháu/em/chị đang là sinh viên năm cuối đh Luật HN rồi ạh”
Ai nghe đến từ năm cuối cũng thêm câu “vậy là năm sau ra trường rồi còn gì? Chả mấy chốc là đi làm!”
Nghe sao mà thấy chan chán :)
Ko muốn chấp nhận thực tại, muốn mãi mãi là trẻ con, vô lo, vô nghĩ, chỉ có lo học hành, ngày ngày cắp sách tới trường thôi.
Thật sự mình ko quan trọng chuyện tình cảm bây h.
Với mình trước mắt là bao nhiêu dự định, làm sao tốt nghiệp ra trường đúng thời điểm năm sau cùng chúng bạn; làm sao ra trường với cái bằng khá; làm sao ra trường rồi có việc làm…v.v.
Rồi mai đây, mình sắp ra trường, “bị đuổi” khỏi ghế nhà trường, rồi đi làm, rồi như bao người, sẽ phải lập gia đình…
Cái cảm giác sao sao đó :)
Hoàn toàn ko muốn nghĩ đến nó :)
Bình thường ko nghĩ thì thôi
Nhưng cứ thấy những người bạn bằng trang lứa, cưới xin dồn dập là mình lại rơi vào trạng thái “giật mình”.
Bằng tuổi mình bây h, ngày xưa mẹ mình đã lập gia đình rồi, và đã có mình đc 3 tuổi.
Kêu là tận 2017 mới lấy ck
bố: 
- mày ăn hại đến thế à
mẹ: 
- mày làm gì đến tận 2017 mới lấy ck, khi ấy già mọe rồi
đau lòng quá 
lấy sớm về chửi nhau sớm, giờ k có quà vặt ăn còn khó chịu chồng con gì giờ này :))
Haizzzz

Thời gian này, mày có thể thương cảm cho tình cảnh của tao đc ko? Trôi chậm thôi, tao chưa sẵn sàng cho tất cả những “bậc thang vòng đời” như bao người đi trước đã bước…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét